skip to main |
skip to sidebar
Trandinhbich76 - MỘNG MỊ
Trandinhbich76
24.8.2012
MỘNG MỊ
Anh nghe thiên hạ chúng đồn
Đêm qua em đã....lâm bồn phải không?
Em rằng: "từ thủa nhớ mong
Anh đi biệt xứ nào trông ngóng gì
Em đành phận nữ liễu nhi
Nhận trầu cau của tình si xóm ngoài
Duyên xưa đứt tự đây rồi
Còn chi mà nhớ mong hời nữa đâu
Trầu không cớm nắng từ lâu
Để cho gió dập mưa dầu mãi ru?
Từ ngày giã biệt thầy u
Em làm dâu cũng mệt nhừ thân em
Chồng em mét tám trở lên
Nặng ngoài chín chục, bắp đen thùi lùi
Đêm đêm gió đập mưa vùi
Ngoài sân hồng rụng hồng rơi mặc hồng
Thương người góc bể long đong
Thân em khổ phận má hồng kể chi
Bờ sông khản tiếng từ quy
Giường đây người đấy như chì như gông
Đêm qua là chẵn mùa đông
Lâm bồn em đã sinh xong bé rồi
Thôi anh cứ ở bên trời
Xa xôi cách trở dần vơi nỗi niềm
Còn đây chút lúm đồng tiền
Qua trang phếch búc gởi miền xa xôi
Em giờ yên phận em rồi
Có chăng chỉ một thoáng thôi gọi là
Anh đừng thương nhớ kẻo mà
Long đong trong cõi ta bà long đong"
Giật mình trăng sáng mênh mông
Thì ra ác mộng trong lòng sinh mơ
Hốt nhiên hồn vía bơ vơ
Mười năm, một mộng nữa giờ, hư vô.