RU TÌNH
TRẦN ĐÌNH BÍCH
Có những chiều cơn mưa vô duyên
Làm mắt người nhoè ướt
Có những chiều người cùng ta lạc bước
Đến những con đường người thích phiêu du
Có buổi chiều người thích hát ru
Cho con kênh nhỏ
Cho ngọn đèn thôn xa mờ tỏ
Cho ta một thuở xa xôi
Có buổi chiều người nổi cáu, than ôi !
Cho ta tái tê buồn chán
Cho bài thơ dấu mình nơi góc quán
Cho tình miên man miên man...
“Có những chiều người bỏ rong chơi
Cho ta nụ hôn nồng cháy
Tình yêu bắt đầu từ đấy
Ngọt ngào như trái nho tươi” (*)