Sấm Trạng Trình về Tiên Lãng
Trandinhbich76. 23.2.2012
Nhân buổi đầu xuân, hoa lá tươi tốt, ngày tháng u nhàn, lòng mình thanh thản, tôi lên chùa khấn Phật. Chùa gần nên tôi đi bộ. Com lê cà vạt, giày da đen bóng, tóc tai tinh tươm ra khỏi nhà vào khoảng giữa trưa.
Đang sải bước trên ngõ chùa bất chợt tôi dừng lại. Trước mắt tôi chừng dăm chục bước chân xuất hiện một cụ già hình nhân khá lạ. Dáng người thanh mảnh, tóc râu bạc trắng, quần the áo xếp, guốc mộc, tay phất quạt tre thong thả đi từ cổng chùa đi ra. Thấy vậy tôi vội đứng sang lề ngõ nhường đường, tay chắp lại xá dài một cái rất ư là cung kính. Đi ngang qua tôi cụ già dừng bước, miệng cười cười, hỏi: cậu biết ta không? Tôi đáp: dạ không. Cụ lại cười: ta họ Nguyễn tên Khiêm lót chữ Bỉnh. Tôi đơ câm cả người. Chẳng lẽ cụ Trạng Trình đây sao? Sao lạ quá vậy ta, cụ quy thiên từ đời tám hoánh rồi cơ mà, sao ở trước mặt mình được cà?
Sau phút câm đơ, tôi sẽ sàng hỏi cụ: dạ không dám, cụ cho con hỏi cụ là.... cụ Trạng đấy ạ? Chứ sao, Trình tử là lão đây, cụ vừa nói vừa phe phẩy cái quạt tre. Tôi toát mồ hôi, vội vái lấy vái để: dạ con lạy cụ con lạy cụ, con có mắt không tròng, có duyên không biết, xin cụ đại xá đại xá cho. Cụ cười, phẩy nhẹ cái quạt rồi nói: ta biết anh, anh không biết ta là chuyện thường. Hồi trước tết con Rồng anh có ghé qua đền thờ ta ở Lý Học.
Tôi nhớ ngay, chả là hôm lễ hội đền thờ cụ, tôi có cùng mấy anh chị em cùng cơ quan xuống làm lễ dâng hương tưởng niệm cái tài tiên tri của cụ, nhân tiện xin cụ cho ít lộc trí lộc tài. Chắc cụ thiêng lắm nên hôm nay hiển linh chỉ bảo chi đây. Tôi lấy lại tinh thần, hỏi cụ: Lạy cụ, xin cụ cho con xin mấy lời phán bảo chuyện tương lai được không ạ? Cụ cười mát: Nhà anh hỏi chuyện gì?
Hốt nhiên tôi không biết hỏi cụ cái gì. Hỏi gì bây giờ, không lẽ duyên gặp Trạng kỳ ngộ thế này lại đem hỏi cụ mấy chuyện công danh sự nghiệp của riêng mình, nghe rồi cụ chửi cho thì toi. Chợt sực nhớ mấy hôm nay cả nước lao xao chuyện Tiên Lãng, Thủ tướng về rồi, kết luận rồi nhưng chưa đi đến kết cuộc rõ ràng gì, tôi bèn thưa nhanh: Dạ thưa cụ, xin cụ chỉ cho cái vụ Tiên Lãng rồi đi về đâu ạ?
Cụ Trạng nhìn tôi cười nụ, phất tay áo cụ đi về phía đầu ngõ, giọng Trạng ngân nga:
Bao giờ Tiên Lãng nát bươm
Thành thời mất chức thì Vươn lại về
Tiếng ngân nga vừa dứt thì bóng cụ cũng loãng tan vô màu nắng mơ qua tán lá tàng cây. Bàng hoàng tôi chạy theo gọi lớn: Dạ bẩm cụ Trạng, dạ thưa cụ……
Chợt ai đó đạp mạnh vào mông tôi đánh ập, đau điếng. Tiếng vợ tôi càm ràm sau lưng: Thức khuya bóng bánh cho lắm vào rồi ngủ mơ hò hét gì không biết, mai cấm tiệt xem bóng đá đêm, nhé, bực mình.
Ồ, hoá ra là mơ. Một giấc mơ. Lạ, quá lạ. Bèn bật dậy mở laptop ghi lại ngay post lên cùng bạn đọc chiêm nghiệm xem sao.