Trăng xưa
(thương tặng tuổi thơ)
Trần Đình Bích 10.10.1997
Anh xa em tròn khuyết mấy mùa trăng ?
thương nhớ có hao gầy theo năm tháng
bìm bịp kêu triền sông chiều tĩnh lặng
những xa xưa theo sóng vỗ êm đềm.
Cõi lòng người thắc thỏm nỗi chung riêng
nghe gió hát lời ru buồn xa xứ
bài đồng giao một thời lam lũ
cát cựa mình chân mẹ bước đâu đây.
Vắng xa ơi diều vút chín tầng mây
còn vọng tiếng sáo trong ngần đêm hạ
trăng cuối mùa cong căng vòng cánh ná
hai trăng cùng soi sáng tuổi thơ tôi.
Anh xa em hao khuyết mấy trăng rồi ?
bao con nước dâng trắng mùa mưa lũ
trắng bát cơm mẹ độn cùng khoai cũ
trắng nao lòng mái tóc cha ơi.
Đêm bình yên anh thức trọn đêm rồi
tìm phía cuối chân trời mơ dáng mẹ
miền Trung mãi sáng bừng trên ngực trẻ
trong vỡ òa tiếng khóc thôi nôi.
Bao giờ về nghe gió hát xa khơi
chiều bến Thủy say câu hò ví dặm
nước Lam giang ân tình mang nặng
phù sa bồi đắp mãi chẳng hờn ghen.
Sóng xô bờ trào thương nhớ vào đêm
trăng vẫn sáng trăng tháng mười phương Bắc
gió cứ hát lời ru thời xa lắc
dỗ dành nỗi nhớ trăng xưa.