Trần Đình Bích. HN tháng 8. 1998.
TRĂM NĂM TÌNH ĐẦU
Có khó gì đâu chỉ một câu
Một câu là xóa hết thương đau
Một câu hóa kiếp bao ngày tháng
Xóa sạch những lời hẹn ước nhau.
Cơ khổ làm sao mãi nghẹn ngào
Nghẹn ngào bởi nghĩ đến thương đau
Giang dở cách chia buồn tủi lắm
Trăm năm duyên nợ mối tình đầu.
Ai đã một lần được mến yêu
Được hờn được dỗi, được làm kiêu
Xin nhớ dùm cho đời thật khó
Hai lần chân thật của tình yêu.