Trần Đình Bích. HN
15.9.2000
XIN
NGƯỜI Ở LẠI
Người
đi trong thinh lặng
Ta đau trong tủi hờn
Người đi trong băng giá
Ta đau bầm hoàng hôn
Người đi không thứ tha
Người đi không ngoái lại
Người đi người đi mãi
Ta một đời vô duyên
Ta xin người ở lại
Đời ta không cát bụi
Ta xin người ở lại
Đời ta không vô cùng
Hà Nội không còn em
Đô thành như tang tóc
Dòng đời buồn muốn khóc
Lạnh lẽo trăng đêm rằm
Người đi trong thinh lặng
Ta đau trong tủi hờn
Người đi trong băng giá
Ta đau bầm hoàng hôn.