Trần Đình Bích. Hà Nội thứ 6 ngày 6 tháng 6 năm 2014
CHO DÒNG SÔNG MỒ CÔI
(gửi Băng Giang)
Tháng 6 về
anh nhớ
một dòng sông
hiện hữu giữa hai bờ
bờ thương và bờ nhớ
con ve ngây ngô ca mãi bài năm cũ
như thể trên quả địa cầu chỉ mình nó hát mà thôi
Tháng 6 về
anh nhớ
đôi mắt người
hun hút không gian một trời phượng đỏ
tình là bão
em và
anh
là cỏ
cỏ cúi mình nào chống lại được bão đâu
Tháng 6 về
anh nhớ
ngọn đèn dầu
hắt tường đêm
bóng người vào lặng lẽ
dòng sông yêu không già không trẻ
anh bơi nửa cuộc đời sao mãi khát khô?
Tháng 6 về
anh nhớ
những dòng thư
xác phượng năm xưa ép hình cánh bướm
nắng trời chiều nhuộm màu sim chín
nghêu ngao kẻ yêu lãng đãng bến sông mơ
Tháng 6 về
hoa tím
cổng trường xưa
gốc bàng xù xì, cây ngô đồng gai góc
người con gái dấu cô đơn vào tóc
xòe ngón tay buông bỏ những tin yêu
Tháng 6 về
anh nhớ
những cánh diều
ru dòng sông đã mỹ miều mồ côi
một làn khói trắng xa xôi
cơ hồ lan mãi chín chiều thời gian.