Subscribe:

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Trần Đình Bích - TRƯỜNG CA GỞI CÁC O - PHIÊN BẢN CHÍNH THỨC

Trần Đình Bích, tháng 6 năm 2014

Phiên bản chuẩn - TRƯỜNG CA GỞI CÁC O - 
(Tặng các O 10B-11B-12B Cấp 3 Hương Khê K28)

Bựa ni cậu nói thật
Cậu rất yêu lớp mình
Có nhiều O thật xinh
Cùng nhiều O rực rỡ

Yêu O Thủy nức nở
O rất hay khóc nhè
Mỗi khi mùa hạ về
O ngồi lau nác mắt!

Kìa O Thủy …. bất khuất
Trên nớ O …...mát không?
Cẩn thận kẻo mùa đông
Gió lạnh về O nhé


Chin dài miên man thế
Cậu nao núng tinh thần
Chắc O cũng phân vân
Răng cậu dòm lâu rứa

O Chung thời mãi trẻ
Tóc O dài như mây
Cậu ngắm O nhiều giây
Nỏ mần răng chớp mắt

O Châu Long đây chắc?
Đằm thắm rứa O hè
Cậu thừa nhận, O tề
Xưa cậu mê O mãi!

Mê đi rồi mê lại
Mê mãi đến bây chừ
Ngắm O, cậu thẩn thờ
O vô tình rứa hẹ?

Cậu giật mình, nỏ lẹ
O Huyền đẹp rứa a?
Trông O thật ngọc ngà
Úi trùi ui, cậu thích

O Hoàng Hà đâu, híc!
À, cậu thấy O rồi
O xinh đẹp rạng ngời
Hơn ngày xưa cậu biết

Nếu ngày xưa, cậu chết
Dưới chin O một lần
Thì đâu phải chết dần
Trước O ngày gặp lại

O Thu Hà xa mãi
Hai mươi năm O hè
Lâu lắm nỏ gặp tề
O mặn mà lặng lẽ

Nghìn giây và hơn thế
Tâm hồn cậu lao xao
O Hạnh thủa xưa nào
Bây chừ đây rực rỡ

Bao nhiêu mùa lá đổ
Bấy nhiêu mùa xuân xanh
O Hạnh thật long lanh
Trong nắng hè hội ngộ

Thời gian trôi vần vũ
Quá khứ thật ngọt ngào
Giữa mùa hạ gió Lào
Thêm yêu O Lan nựa

Cậu giật mình ngã ngửa
O xinh mãi O nờ
Biển Đông dẫu mịt mờ
O thì luôn tỏa nắng

O Vân dù xa vắng
Vẫn mát lành yêu thương
Cậu đi khắp bốn phương
Thương về O nỏ kể

Giời kia từng rơi lệ
Trước O Thảo, khóc òa
O trẻ mãi không già
Thách giời xanh mấy chặng

Bao nhiêu mùa mưa nắng
Bao sợi nhớ sợi thương
Cậu dù xa quê hương
Vẫn đong đầy kỷ niệm

Tính cậu thật như đếm
Nhớ O Huệ, ôi chao
Cậu ngắm O cái nào
Trời, nhớ O da diết

"Không lấy O, cậu chết"
Ngày xưa cậu thề rồi
Mưa nắng mặc kệ trời
Tim cậu đinh ninh mãi

Vui như ngày gặp lại
Hội ngộ tình muôn nơi
Nguyễn Du ở bên giời
Riêng O Kiều ở lại

O Thìn thì trắng mãi
Chộ mô cũng ngọc ngà
O xinh rứa O nà
Cậu chông chênh quá thể

Cuộc đời đâu hồ dễ
Kệ năm tháng qua mau
O Loan, trẻ thật lâu
Dù O gầy một tý

Tính cậu thậm vô lý
Chỉ yêu người gầy thôi
Gặp được O đây rồi
Cậu bồi hồi khó tả

Mặc Thu qua đến Hạ
O Xuân thật ngọt ngào
Trái tim cậu ngã nhào
Cũng vì O, rứa nạ

Kìa O Ngọc đây á?
Cậu phê lòi mắt thôi
O Oanh chạy mô rồi
Răng tránh vòng tay cậu?

Gọi từng O yêu dấu
Thấy mấy O vắng đâu
Tâm hồn cậu vương sầu
"Chắc mấy O nỏ nhớ"

O Huyền thêm O Lý
O Lệ cùng O Nga
Nác mắt cậu chan hòa
Nhớ các O bật khóc

O Linh, cậu thắc mắc
O giận gì ai chăng
Dù đời có ra răng
O cũng đừng vắng chứ

O cũng có quá khứ
Tuổi trăng O Linh nờ
Cậu hơi bị bất ngờ
Biết nhà O ngay cạnh

Tim cậu chợt hiu quạnh
Thương O Hằng không còn
Hằng ơi, cậu chợt buồn
O có về họp lớp???

Cơn mưa rào bất chợt
Một cánh phượng rơi vèo
Có phải O không nào
Thì vô đây với cậu

Đây, O ngồi bên cậu
Cậu xin nắm tay O
O đừng vội đi mô
Kìa O đừng nhỏ lệ.....

Ngôn từ cậu rất tệ
Nói năng chả ra chi
Sợ các O chê kì
Nên bựa ni mới nói

Còn nhiều điều lắm đấy
Để cậu nghỉ chút nha
Uống vại bia gọi là
Bựa mô cậu nói tiếp

Tạm thời cậu xin hết
Hun các O thật kêu
Chỗ nào cậu nói điêu
Coi như là nói thật.