Trần Đình Bích. 30/8/2014
VÔ TÌNH
Anh vô tình lơ lãng
Em vô tình chông chênh
Anh vô tình ngờ nghệch
Em vô tình chung, riêng
Giời vô tình mỗi ngày
Quay nửa vòng sang đêm
Sông vô tình ra biển
Vô tình con nước lên
Anh vô tình buông bỏ
Em vô tình không quên
Ai là người vô tình
Chôn vùi mối lương duyên
Một ngày mai có thể
Ta vô tình bước qua
Ngọt lành trong quá khứ
Vô hình như chính ta.