Subscribe:

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

TRANDINHBICH - CƠ DUYÊN NGHỀ DẠY HỌC


TRANDINHBICH. 20-11-2014
CƠ DUYÊN NGHỀ DẠY HỌC

Cơ là thiên cơ, ý của giời. Duyên là duyên nghiệp, mối liên kết của người, ý của người. Đại khái thế. Hồi trẻ, mình thích làm sỹ quan quân đội. Từ bé thích bày trận nghịch, lớn chút thì mộng "sa trường da ngựa bọc thây". Những năm 80 chỉ muốn lớn nhanh để........lên biên giới chọi nhau với giặc Tàu. Thi đại học thì chọn khoa Văn trường Tổng hợp HN, ước sau này như hình ảnh Quang Dũng tả, người ra đi đầu không ngoảnh lại, vừa là sĩ quan vừa là thi nhân. Thế đếch nào trường Tổng hợp viết nhầm mình sang danh sách thi ngành Triết học. Hơ! Mình cãi, thầy giám thị già từ tốn ngắm nghía mình giây lâu rồi thầy chậm rãi chốt, Triết học là bố của mọi khoa học, cậu không biết à? Cậu có dáng dấp được đấy, theo tớ, theo đuổi Triết học là hay cho cậu nhất(!). Trời, mình biết cái bản mặt triết học là gì đâu, 18 tuổi, dân nhà quê, dạ, em chỉ biết ăn, yêu, và mơ mộng thôi. Nghe thầy giám thị phán xanh lè, triết học là bố của khoa học cơ mà, chợt thấy ............hay! Thế thì thi, thi đỗ, thế thì học. Vậy đấy. Ra trường, Cơ duyên làm nghề dạy học đến, vậy thì làm. Thế thôi. Thú thật, nghề dạy học đòi hỏi người ta ghê quá, xã hội buộc vào nó nhiều thiên tính quá. Nào là sự kiên nhẫn, nào là văn hóa sư phạm, rồi thì phong cách, đạo đức nhà giáo, tinh thần và trái tim, rồi thì tình yêu và cống hiến.....Thôi, mình toi rồi. Mình xưa nay ngang như cua, sai ý là khỏi mở mồm, nếu mở mồm là luận chiến ngay, ăn thua ngay, đâu thích dạy ai bao giờ???

Nhoằng phát đã gần hai chục năm, tự thấy mình thay đổi quá trời. Mỗi độ 20-11 về, tự thấy cơ duyên giời + người thật lạ và .... hay! Bảo mình là thầy giáo, ok đúng rồi, còn bảo mình là thầy giáo ... mực thước thì e khó quá. Vị thế người thầy bị ràng buộc nhiều thứ .... cao cả quá, khó đạt lắm. Cơ mà vui!!!