Subscribe:

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

Trần Đình Bích ------GIÀNG ƠI


Trần Đình Bích. 5.5.2016

 ------GIÀNG ƠI

Khi cá không còn hát nữa
Và biển bạc sóng mồ côi
Tổ phụ triệu người dân Việt
Đi đâu để sống trên đời ?
Cha Rồng trùng khơi nước độc
Mẹ Tiên rừng trọc núi trơ
Nhìn con phá từng thớ đất
Ngây ngô biết đến bao giờ ?
Đầu tư vào công nghệ thấp
Sản xuất triệt hạ môi trường
Đã nghèo còn thêm ngớ ngẩn
Muôn đời con cháu tai ương !
Nhìn sang bạn bè lối xóm
Nhật bổn rồi Xanh ga pho
Người ta đâu nhiều tài vật
Mà khôn ngoan đến không ngờ !
Hôm nay sóng trào nước mắt
Ngày mai gió nổi cơn điên
Cháu con triệu nhà bạo bệnh
Đứa nghèo khốn nạn trước tiên!
Giàng ơi hãy quay nhìn lại
Cúi đầu nghe nước thở than
Chín chục triệu người là chủ
Cớ sao quyết sách buông màn?
Đi tắt nghĩa là bỏ bớt
Bao nhiêu điều kiện ăn toàn
Nghĩa là nhắm mắt dấn bước
Mặc rừng kệ biển tan hoang ?
Phát triển phải đâu cán đích
Quy vào con số khô khan
Hạnh phúc phải đâu tăng trưởng
Mặc cho trăm họ cơ hàn?
Quê hương ngàn năm một cõi
Yên bình bãi mía nương dâu
Đồng xanh cánh cò lả lướt
Cha ông giữ bạc mái đầu!
Non sông dặm dài ngà ngọc
Rừng vàng biển bạc Giàng ơi
Dân ta ngàn năm khó nhọc
Nhẽ đâu phó mặc cho người ?
Cơm ăn lưng vơi cũng đặng
Tép tôm chẳng thịt thì râu
Xanh kia ngoài vườn mấy cọng
Xin người tha thiết thương nhau !
Xin người đừng vì tham bát
Chớ vì tư lợi bỏ mâm
Trăm triệu đồng bào còn đó
Chớ quỳ trước quỷ sa tăng !
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận