Trần Đình Bích. 20/1/2018
--GIẤC MỘNG KINH THÀNH--
Chiều bên ly cà phê nâu
Mùa đông lãng đãng gieo sầu thành đô
Phố xưa buốt lạnh sương hồ
Thoảng nghe những tiếng gươm khua cổ thành
Đâu đây khúc nhạc cung đình
Bánh xe vó ngựa chung tình sóng đôi
Bờ kia tiếng quẫy xa xôi
Hình như lũ cá đói mồi đớp trăng
Mõ chuông gieo những trắc bằng
Trẻ đâu mấy đám lăng xăng nói cười
Mái hiên có chị ru hời
Ầu ơ chàng ở viễn trời có thương
Bóng anh lính trẻ cuối đường
Chân xà cạp nón che sương đứng nhìn
Võng quan kẽo kẹt thình lình
Mấy thằng phu chạy hết mình lướt qua
Dăm nàng công chúa kiêu sa
Bên cầu thấp thoáng bóng tà áo xanh
Kinh chùa tụng niệm vòng quanh
Lốc cô lốc cốc sư đành phụ em
Nào đâu xa áo như nêm
Nào đâu võng giá dưới thềm sớm mai
Nào đâu trống giục hàng hai
Lọng che bốn lối ra ngoài cấm cung
Kiếm xưa dâng trả lạ lùng
Rùa thiêng đã ở muôn trùng cõi thiêng
Gươm hồ mấy nỗi lòng riêng
Nhạt màu vạt nắng chung chiêng xuống hè
Nhẹ tênh nón lá nghiêng che
Phượng xanh nhắc nhớ nắng hè lắm ru
Người xa tít tận mù u
Hẳn quên bấy những hẹn từ năm nao
Ước gì tựa giấc chiêm bao
Ngoài hàng hiên bỗng ngọt ngào tiếng em.